Top 10+ Thực Đơn Cho Quán Cơm Bụi Việt Nam, Top 10+ Thực Đơn Cho Quán Cơm Bình Dân Ngon

Mình nghĩ khi một người đã chọn cái người ta ăn, và nơi người ta ăn, là người ta đã chọn cách người ta sống trong ít nhất sáu tiếng tiếp theo của cuộc đời. Ấy có thể là một lựa chọn vô thức hoặc có ý thức. Mà ở những quán cơm bụi, lẽ thường chẳng ai để tâm đến việc bữa ăn này có ý nghĩa gì với mình. No là được.

Đang xem: Quán cơm bụi

*

*

Cơm hộp chưa bao giờ ngon, nhưng lần nào ăn cơm hộp mình cũng nhớ. Vì khi phải ăn cơm hộp tức là mình đương làm một việc bận đến nỗi không có thời gian nấu và sắp bát đũa, hoặc trong thế tiến thoái lưỡng nan không ăn cơm nhà được.

Những người bận, vội, những người thiếu bếp, hay thiếu người trong bếp, đều đến quán cơm bụi cả. Cơm bụi còn có tên là cơm bình dân, cơm quán, cơm tiệm. Mình học từ “cơm bụi” từ bố mẹ. Tại sao gọi là cơm bụi thì mình không rõ, nhưng chắc không có từ nào hợp hơn từ bụi. Vì quán cơm bụi thường mở ngay ngoài đường cho tiện, dựng xe lại là mua được liền. Hồi đầu những năm 1990, khi mới mở quầy hàng sắt ở khu triển lãm, bây giờ là quảng trường, bố mẹ thường ăn cơm bụi ở quán bà Thành, một quán cơm bình dân phục vụ chủ yếu dân buôn bán trong khu. Từ khi mình còn nhỏ xíu, mỗi khi nghe từ cơm bụi mình đều tưởng tượng ra bố mẹ đang ngồi đối diện nhau trên bộ bàn ghế nhựa song long, ăn cơm trên vỉa hè; ở dưới đường, xe máy đi qua, xe tải đi qua, khói bụi mù lên, bám vào những hạt cơm trong bát tô nhựa dưới đáy có hình cô tiên. Bụi tốc lên, không khí mờ đi, còn bố mẹ mình vẫn ăn. Sau này ăn cơm bụi, mình vẫn nghĩ đến hình ảnh bố mẹ ăn cơm trắng trong làn khói bụi nâu mờ. “Bụi” nghe như thể nó được sinh ra từ hơi thở vậy.

XEM THÊM:  Top 2 Trung Tâm Thương Mại Cầu Giấy Mời Thuê Gian Hàng, Trung Tâm Thương Mại Tại Cầu Giấy

Một lần mình đi Hải Phòng học lái xe. Mình tập lái từ năm giờ sáng đến mười giờ đêm, cơm chỉ ăn một quán duy nhất. Quán cơm mình không nhớ tên, nhưng là của một gia đình mở quán cơm như bao nhà lân cận, phục vụ cho những người đi học lái cấp tốc như mình. Ở quán có chị con dâu vừa nấu vừa bán hàng, anh chồng tiếp nước, bác mẹ chồng coi sóc bếp đằng sau. Mỗi bữa mình sẽ đến quán cơm, chọn món từ cái tủ không có kính, rồi chị chủ quán sẽ sắp cơm khi nhóm học của mình đến — một bữa rất tươm như ở nhà. Mọi người ngồi ăn bằng bàn ghế nhựa, trên một khoảng sân được gia cố thêm mái. Bàn uống nước có bộ ấm chén nhỏ, thường hãm nước chè đặc, tất nhiên lại thêm cái điếu cày gác bên cạnh, anh chồng ngồi ở đấy suốt, hút thuốc lào và kể chuyện đi câu với khách. Cái quán cơm nửa-gia-đình ấy, lâu dần cũng khiến mình thành ra thân với những người xa lạ đáng tuổi cha chú.

Xem thêm: Dalat Happy Hostel Đà Lạt – Picture Of Dalat Happy Hostel, Da Lat

Món ăn và cách chế biến của những quán cơm bụi cũng muôn vàn. Tùy vào loại khách và giá thành, những quán cơm dần dà cũng sẽ có những “bài” riêng giữ khách. Như phố Luyện Xe ở Hải Phòng, mà quán cơm nửa-gia-đình kia là một ví dụ. Trên cùng con đường trước cổng trung tâm dạy xe, là hằng hà sa số những quán cơm bình dân, đặc biệt náo nhiệt vào giờ cơm trưa và cơm tối, náo nhiệt đến lạ thường nếu so với cái buồn tẻ của vùng ngoại ô Hải Phòng. Trong cái náo nhiệt ấy, các quán cơm tự định vị mình bằng những khay đồ ăn bày ra bên ngoài. Đảo mắt qua là thấy: quán Nhậu Xỉu hôm nay có lòng xào dưa và giả cầy, khi vào thì đừng quá ngỡ ngàng nếu ở góc tường có ba bình thủy tinh cỡ 50 lít chứa rượu gạo chưng cất xếp theo thứ tự nước một — nước hai — nước ba, quán Nhớ Nhà có cá kho riềng, cà muối giòn, và quán Nửa-Gia-Đình có cá chép rán giòn do đích thân chủ quán đi câu về.

XEM THÊM:  giao an hoat dong trai nghiem sang tao lop 4

Ngược lại với cái náo nhiệt của phố Luyện Xe, cơm viện là tệ lậu nhất.

Lần vào bệnh viện đa khoa trông bà, mấy hôm liền mình ăn cơm hộp cùng bà. Mỗi khi đến bữa, mình ra căn-tin viện mua cơm. Lần nào đến cũng có hàng người dài đương chờ mua cơm theo vé ăn. Những tấm lưng với màu áo của viện phát giống nhau, và trên những khuôn mặt khác nhau, sự chán và sự đói kéo trễ từ bọng mắt đến quai hàm. Mình thường gặp một người phụ nữ mình gọi bằng bác khi đi mua cơm, bác nằm cùng phòng với bà. Bác nằm viện đã lâu. Đĩa cơm của bác đơn giản, với cơm, rau, lạc rang, và canh. Có lần bác thấy mình, liền nói như phân trần: “Bị ốm ăn thế này thôi con ạ. Nằm viện tốn lắm, ăn thế thôi”. Mình mang cơm lên, hai bà cháu cùng ăn. Hộp cơm đi cùng với một cái thìa nhựa nhỏ tí, phần viền nhựa thừa nhiều lúc cứa vào môi khi ăn. Hộp cơm có mùi cơm. Đậu sốt có mùi hành lá. Gà có mùi gừng. Canh xuồi xuồi, là nước sôi pha hạt nêm có màu đỏ của cà chua. Ngồi bên cạnh bà, bà bảo cơm viện chỉ được thế này thôi cháu ạ, người ta bán cho khách đến một lần, đây bà cho thêm miếng đậu. Rồi bà cho thêm miếng gà, rồi bà cho mấy thìa cơm, mình phải cự lại. Người nằm viện không ăn được cà muối vì độc, không ăn được lòng xào dưa, lại càng không với giả cầy,…Những quán cơm ở viện không như những quán cơm ở phố Luyện Xe, mọi thứ đều xuồi xuồi, là những món tính ôn như gà, lợn, lặp lại trong vòng lặp luộc — xào — sốt — kho, nghệ — gừng — cà chua ; gạo thì được ngâm rất lâu từ đêm hôm trước, để lúc nấu nở ra gấp ba, bốn lần. Chè ở bàn uống nước thường loãng. Hiềm như người nằm viện cũng chẳng thiết ăn, mà nếu ăn những thức ấy, mình trộm nghĩ, lâu dần cũng chẳng thiết sống nữa.

XEM THÊM:  Nên Ăn Gì Buổi Tối Không Béo, Nên Ăn Gì Buổi Tối Để Không Bị Tăng Cân

Xem thêm: Top 20 Quán Ăn Sang Trọng Hà Nội Sang Trọng Cao Cấp, 10 Nhà Hàng Lãng Mạn Nhất Tại Hà Nội

Mình nghĩ khi một người đã chọn cái người ta ăn, và nơi người ta ăn, là người ta đã chọn cách người ta sống trong ít nhất sáu tiếng tiếp theo của cuộc đời. Ấy có thể là một lựa chọn vô thức hoặc có ý thức. Mà ở những quán cơm bụi, lẽ thường chẳng ai để tâm đến việc bữa ăn này có ý nghĩa gì với mình. No là được. Lúc này khi nghĩ lại, mình tự đặt mình vào trong một quán cơm bụi, với những khay nhôm trũng, với những bàn ghế xếp sát nhau, chồng hộp xốp sau lưng người bán, thìa nhựa có răng cưa và đũa tre dùng một lần, nồi nước canh đặt trên bếp than lom đom, canh và nước chấm để trong hộp nhựa đóng sẵn nắp, ở gần cửa là bàn uống nước, gác bên cạnh là điếu cày đặt trong xô đã xỉn vàng…đứng chờ cơm cho đến khi nhận ra bên dưới những khay thức ăn là nồi nước sôi, hơi nước luồn qua kẽ khay làm mình tưởng thức ăn nóng sốt ; ấy rồi mình nhận ra một bữa cơm quán dù rất tươm, dù người bán có ân cần hỏi chuyện, tiếp nước, thì cũng không phải cơm ở nhà. Những người như bố mẹ mình ngày xưa, như những người ở viện, như bà ngoại, từng ăn cơm bụi vì nhiều lý do. Nhưng dù ăn cơm bụi vì bận hay vì ốm, sau tất cả ai cũng xứng đáng được ăn một bữa cơm nhà, cùng gia đình mình — một bữa cơm trọn vẹn có rau dưa, canh và thịt, rồi sau bữa ăn được uống hết một ấm chè.

Lotte Cinema Nha Trang Tp. Nha Trang, Khánh Hòa, Lotte Cinema Nha Trang
paradiso phu quoc
Tác giả

Bình luận

LarTheme